Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Đà Lạt trong trí nhớ

Đàlạt trong trí nhớ
sơn dầu trên carton 16 x 20 in
đinhcường

Nhìn bức tranh, đó là Đà Lạt của ký ức bắt đầu mờ dần theo năm tháng.
Nhắc đến Đà Lạt của vài mươi năm trước, gọi là Đà Lạt trong trí nhớ.
Có chia tay một người bạn, nơi dốc nhà thờ con gà.
Rồi sao nữa!
Rồi một người về miền biển, một người về ruộng đồng.

Thời gian đi qua,
Cách nhau đến nửa vòng trái đất.
Cũng chưa gọi là xa, cho đến ngày xa hơn nữa , thì còn chăng "Đà Lạt trong trí nhớ".


Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Tiếng vó ngựa

tranh dinh cuong

Bức tranh, một thoáng nghe như có tiếng vó ngựa lộc cộc. Tiếng lộc cộc của nhiều năm qua, tưởng là mất dấu. 
Nhưng chiều nay, nhìn bức tranh nghe lại tiếng vó ngựa năm xưa.

Có một chiếc xe thổ mộ, mỗi sáng chở hàng đi ngang qua cổng, khi thành phố còn ngủ yên. Tiếng vó ngựa kia chưa bị tiếng ồn của ngày che khuất. Nó vang rõ mồn một trên đường.

Người đứng cạnh năm ấy đã đi rất xa rồi, đến nơi chốn nào, thật tình không biết. Nhưng chỉ là chưa đi khỏi tâm.

Nhìn lại bức tranh, con đường không một bóng người. Thật là không một bóng người ư!