Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

giữ đôi kỷ niệm

Tĩnh vật hoa vàng
sơn dầu trên canvas 16 x 20 in
đinhcường
Có ai nhớ ai hoài, phải thế không.
Thời gian vô tình như nước chảy,
49 ngày, rồi 100, rồi một năm...
Rồi bụi thời gian phủ mờ.

Muốn nhớ ngày, phải ghi vào sổ điện thoại, 
 bạn bè phải nhắc nhau,
để thở dài nói cùng nhau:
Mới đó mà đã... nhanh thật.

Rồi tóc bạc, rồi tiễn đưa.
Trong ngăn riêng nào đó, giữ đôi kỷ niệm cùng nhau.

Nam Kha

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Uống trà!

tranh Lý Tiêu Côn (Li Xiaokun)
Công án muôn đời, chỉ ba chữ đơn giản. 

Uống trà đi! (khiết trà khứ).

Trên bức tranh có hai chén trà. Có nghĩa là khi nhìn thấy bất cứ vật gì, mọi cảm nhận tóm lấy tâm mình.

Chính thế tranh thường để cảm nhận chứ ít khi để lạm bàn. Dường như càng bàn càng xa.

Thôi đành dừng.

(NKT)

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Giã biệt đinh cường

Rồi nắng tắt,
Những hàng cây trong bóng đêm.

Trịnh công sơn vẽ đinh cường
Trang thân hữu xin một lời giã biệt, tuy bóng đêm xuống, nhưng những hàng cây trên đường vẫn đó.

Trang được thành lập, khởi đầu nhờ những tranh của Đinh Cường và thơ của thân hữu xa gần. 

Bài đầu tiên của trang từ 5-7-2013 chọn bài thơ và tranh của Đinh Cường.





Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

MỐI TÌNH XANH


Xem lại trong những bản thảo của hạnh đạt, thấy một mối tình xanh. Xanh mãi với đời.
Thời gian có năm tháng nhưng mối tình xanh không có năm tháng.
Gọi là chút tình nhớ cố nhân.
-----

Mối tình xanh
hạnh đạt

Đâu phải đến đêm này ta mới viết
Mỗi ngày mỗi tháng năm miệt mài nỗi nhớ
Mấy mươi mùa xuân đi qua
Tóc bạc trên thời gian
Mối tình xanh như tuổi trẻ
Chỉ một màu tinh tuyền như thế.
Đâu phải bụi vẩn làm ngầu đục được nước
Lọc đi, vẫn trong leo lẻo
Đã những bao dạt xô, trùng phủ
Vẫn mối tình xanh bản chất.
Khi ai là Người-Bút
Trang giấy mãi bạn bè
Ta, mắt nhìn khoảng trắng
Một đời chưa lạt phai máu đỏ
Mối tình đọng giữa dòng thơ.
Đâu phải đến đêm này ta mới uống
Ngụm trà từng hớp thâu canh
Như sinh từ quá khứ
Xuôi về phía trước
Lời họa mi ngàn năm.
(8.3.1998)